Boss đại nhân ta thua rồi
Sáng hôm sau, chất xám rối mù tôi thức giấc trong cơn buồn ngù. Loạng choạng bước xuống giường, tôi trượt chân té phịch xuống sàn.- Ui da, dòng mông tôi. Vừa nói, tôi vừa xoa xoa mẫu mông đang đau ê ẩm, nhăn nhó than khổ.
Bạn đang xem: Boss đại nhân ta thua rồi
- ko biết hiện giờ phải đối mặt với Hàn Phong làm sao nữa, thôi kệ cứ lơ đi là cách tốt nhất. Oái 7h rồi sao!
Bước thoát khỏi phòng lau chùi sau lúc rủa xả dòng tên chán ghét nào đó. Và tiếp nối là hét lên tới bung nhà bung cửa ngõ khi đồng hồ điểm đúng 7h, tôi chạy mang lại trường với tốc độ cực đỉnh làm mọi fan nhìn tôi với ánh mắt thật đáng nể. Sáng nào thì cũng vậy, mọi bạn sẽ bắt gặp một con bé nhỏ mặc đồng phục học viên chạy buôn bán sống chào bán chết trên đường Hà Nội. Nhưng hiện giờ đây không hẳn là điều nhằm quan tâm, hiện giờ cứ cho được ngôi trường mà không xẩy ra trễ là điều mà tôi mong muốn muốn.
Phẹc. Ôi mẫu tiếng khinh ghét này.- Má ơi cái con chim bị tiêu diệt tiệc- Chỉ hướng bao gồm con chim trắng xinh xinh bay qua, tôi tức buổi tối hét lên. Cái bé chim quái quỷ quỷ mi sao lại lựa chọn đúng tao vắt hả????
Đứng giữa con đường hét lên như một con ngộ, tôi cáu sườn hơn lúc đương sự trầm trồ vẻ vô tội đã bay đi mất vướng lại mình tôi với cái đầu móc lai màu sắc trăng trắng Đã trễ rồi lại gặp mặt phải chiếc cảnh này thì tôi và đúng là xui tận mạng.
Chạy vội về nhà để tẩy è rồi ba chân bốn cẳng chạy vội đến trường trong tâm địa thầm mong mỏi ba cô sim la không tới trường để thoát nạn tuy thế số trời đúng là không như mình cầu mong...- Nhi, mang lại trễ à? Em đã nhiều lần đến trể, em có muốn tôi quán triệt em thi không hả?- Xin lỗi cô em gội đầu ạ!
- tốt nhỉ đã đến lớp trễ rồi nhiều hơn gội đầu nữa mau mau xuống bàn mang lại tôi.Tôi tuyệt vọng nói;- Vâng.
Tiết đầu lúc này là tiết Anh của bà sim la, cũng may mắn là tôi học khá xuất sắc môn này và đam mê nữa. Song, có ưa chuộng đến đâu đi chăng nữa tôi cũng cảm giác rât bi lụy ngủ và tác dụng là nằm ườn ra mâm ngủ cơ hội nào ko hay.
- Uyển Nhi, đã đi được trể còn ngủ nữa à?- Bà sim la hét khổng lồ lên có tác dụng tôi giật cả bản thân và rứa là xẻ ghế, cả lớp được xem như hài miễn phí cười rầm rộ có tác dụng tôi xấu hổ bị tiêu diệt đi được. Tôi đứng dậy, nói:- Dạ cô kêu em!- Cô tuyệt ha, ngủ trong lớp tôi ha, ra ngoài chịu phân phát ha!
Cả lớp lại được dịp mỉm cười rầm rộ lên cùng kẻ cực chẳng đã được coi là diễn viên hài thì tiêu nghiểu mà ra ngoài chịu phạt. Ko biết từ bây giờ là loại ngày quái quỷ quỷ gì nữa, ban sơ thì trượt chân, thời gian sau là vinh hạnh được móc lai không tốn tiền vậy là trể học; tiếp nối là bổ ghế cùng bị phạt. Trời ơi! Sao số tôi khổ chũm hả trời.
Tùng...tùng...tùng. Giờ trống vang lên ko ngớt ngừng 1 buổi học khiếp khủng. Tôi đã than trời than khu đất tự trách mang đến số phận hẩm hiu của bản thân thì nghe 1 các giọng nói vang lên:- vì sao con buồn?Ngước chú ý lên, tôi thấy Gia Khang đang quơ quơ chiếc cây phất trần làm tôi không nhịn được mà cười to, diễn cùng cậu ta:
- bé bị thầy giáo phạt- vậy à? Hừm, thôi nhỏ đừng ai oán nữa ta đi đây!!!Nói rồi, cậu ta xách bố lô lên và đi. Ơ! loại quái gì thế tự nhiên và thoải mái bỏ tôi ngơi nghỉ đây. Cố gắng là tôi cha chân tứ cẳng đuổi theo cậu ta miệng không chấm dứt hô to:- Gia Khang chờ tôi!Đuổi theo ngan bằng với cậu ta tôi nói:
- Ông chở tôi đến bệnh viên thăm người mẹ nha!- Ừm!-- Gia Khang sớm đã biết được tình trạng của chị em tôi rồi đề xuất cậu ta chở tôi trực tiếp đến bệnh viện đa khoa Hà Nội.
Cạch. Tôi và Gia Khang xuất hiện bước vào, trên tay cậu ta nỗ lực một đóa hoa ly trắng muốt, gặm vào chiếc lọ đựng hoa cạnh bàn. Bà bầu vẫn vậy, khuôm khía cạnh xanh xao, đôi mắt nhắm xay mệt mỏi, bên trên tay được gắn các sợi dây nhựa white color đục ( p/s: mình biết ko nhìu về cái này thông cảm ạ! ^^! ) Xót quá, tôi đặt chân vào gần, lồng bàn tay của chính bản thân mình vào bàn tay nhỏ guộc của mẹ.
Tôi ngước nhìn chị em hồi lâu rồi đựng tiếng:
- bà mẹ mau tỉnh giấc dậy đi mẹ, con nhớ bà mẹ quá bé nhớ những món tiêu hóa mẹ làm, nhớ thú vui của mẹ, nhớ gần như giọt nước mắt, đều nỗi vất vả khổ sở của mẹ, nhớ luôn những lời mẹ mắng con. Bố đã bỏ nhỏ đi rồi, con chỉ còn có bà mẹ thôi mẹ đừng bỏ con đi được ko mẹ, nhỏ thương bà mẹ lắm!
Ngước mắt lên chầu trời để kìm hãm những giọt nước mắt mà lại tôi không sao kìm được. Nước đôi mắt như cái thủy triều dâng cao rồi được giải bay sau cái chớp mày của tôi. Phần lớn thứ như nhòe đi trước mắt, tôi cố phát ra âm thanh, cụ nói tiếp nhưng lại tiếng nấc gián đoạn đã nuốt rã từng câu, từng chữ của tôi.
Người ngoại trừ nhìn vào chắc rằng ai ai cũng nghĩ tôi là người chẳng biết phiền muộn , lại sở hữu chút gì đó lành lạnh, tuy nhiên khi tiếp xúc những thì tôi là tín đồ chỉ biết vui vẻ mỉm cười tươi, chỉ có ở bên Gia Khang tôi new thể hiện tại được hết mọi cảm xúc, cậu ấy là fan hiểu tôi nhất, dù chỉ đùa thân gần 1 năm thôi!
Tiến đến, Gia Khang ôm tôi vào lòng sưởi ấm trái tim đã từ trường đoản cú đông lại. Tựa vào tín đồ Gia Khang, tôi khóc nức nở, vòng tay Gia Khang ôm tôi ngay lập tức càng chặt.
Tôi đâu hay biết rằng tất cả tiếng xuất hiện nho nhỏ trong phòng; Hàn Phong định đặt chân tới nhưng sau lùi lại khi bắt gặp cảnh tượng trước mắt. Theo tựa như những người bọn ông khác thì hắn ta bắt buộc ghen tức xông vào mà túm lấy tên cơ đánh cho một trận quá sống thiếu chết nhưng không, hắn chỉ nhếch môi rồi luân phiên người bước tiến vì câu hỏi làm kia vốn không phải là tính bí quyết của hắn.
Khóc xong, tâm trạng tôi cũng bớt bi lụy hẳn lên. Vội vàng vàng vứt Gia Khang ra, phương diện tôi ửng đỏ lên vị ngượng.- đồng đội có dòng áo mà cũng vậy sao?-Hừm. Gia Khang chú ý tôi bởi khuôn khía cạnh hình sự làm cho tôi chỉ biết mỉm cười.*****************************************************************************
Sau khi ra khỏi bệnh viện, Hàn Phong điện thoại tư vấn cho Vũ cho đón hắn ta, chưa đầy 5" thì anh ta đã có mặt ở đấy.- Đến bar black& white - Hắn ta bửa ra thành ghế, hai con mắt nhắm hờ.
Nhận được lệnh, Vũ tài xế thẳng mang đến đấy. Thấy Hàn Phong bước vào, người bầy ông trung niên lịch lãm chạy ra đón, làm cho động tác mời nói với hắn ta:- Anh Phong, để quá lâu rồi không thấy anh tới.
Hôm qua tôi bắt đầu tới kia thôi thọ gì chứ? mặc dù nghĩ vậy nhưng hắn ta cũng chẳng nói làm cho gì. Lựa chọn một góc bàn quen thuộc, Hàn Phong ngồi xuống tựa ông hoàng rảnh rỗi hút dung dịch và luôn ghi nhớ gọi 1 chai rượu nhấm nháp. Hắn phẩy tay hotline Vũ ngồi xuống , thư thả nhả ra làn khói xám hắn hỏi:- Dạo này có gì quan trọng đặc biệt không?
- Có. Ông Dương hay làm khó dễ cho mặt ta, hàng mà mặt ta nên đưa sang trọng cho đối tác doanh nghiệp bị ông ta làm nặng nề dễ nhiều lần - đây là vấn đề đặc biệt quan trọng nhất hiện nay nay.
Nhìn sang bên Hàn Phong, anh ta khó lường được đường nét mặt hiện nay của hắn. Khói cứ bay lên ko ngớt bao che cả song mày ung dung nhíu lại, hắn ta vẫn bình thản:
- Chuyện kia thì bao gồm gì là khó. Cậu kêu thêm vài bạn cảnh cáo ông ta còn trường hợp cứ không khuất phục thì giết luôn luôn đi. Tôi ko thích bao gồm kẻ làm vướng bận tuyến đường mà tôi đi, cậu hiểu chưa?- Vâng, tôi hiểu.
Xem thêm: Mẹ Em Bé 8 Tuổi Nổi Tiếng Với Loạt Clip Trăm Triệu View: " Bố Mẹ Bé Bảo An
Nói rồi anh ta mau lẹ đi ngay lập tức không chờ Hàn Phong bắt buộc nói thêm gì nữa. Theo Hàn Phong bao lâu nay, Vũ vượt biết tính bí quyết của Hàn Phong sẽ nói một là 1, 2 là 2 ko nói nhiều. Ông Dương cũng đâu chỉ có hạng trung bình thường, doanh nghiệp của ông ta tất cả tầm khuôn khổ Châu Á. Mẫu thiết kế thì làm ăn chân chủ yếu nhưng thực thụ là cọ tiền đến mafia. Công ty Hàn Gia cũng các lần gặp trở ngại bởi vì ông ta gây ra nên cũng tránh việc coi thường mà lại không lần như thế nào ông ta thành công xuất sắc mà hạ được Hàn Phong.
1 chai, 2 chai rồi 3 chai... Hắn ta uống thường xuyên không ngừng. Dựa tín đồ vào sofa, hắn ta liêm diêm đôi mắt. Tôi như thế nào biết ngay lập tức chính bây giờ kè máu lạnh như Hàn Phong lại bất chợt chốc suy nghĩ về tôi cơ chứ, lưu giữ lại từng chốc lát của lần đầu chạm chán gỡ. Cô nàng có lúc íu ớt, có lúc lại to gan lớn mật mẽ. Thuở đầu hắn ta nghĩ cô tinh tính cổ quái, cực nhọc hiểu; mới lúc nãy hại sệt là nắm mà chỉ trong giây khắc ngắn ngủi cô lại dám nói hắn là tên đại ma đầu mà không còn nao núng. Hắn không xứng đáng sợ giống như các tên kia sao? có lẽ rằng hắn không thích làm cô sợ.
Hôm nay, cô bé đó lại khóc trên vai một người con trai khác. Cô mong muốn ôm ai ai cũng được nhưng buộc phải coi thận phận của cô ấy là gì chứ. Cô là bạn nữ hắn và lại cùng người khác thân thương đến nuốm sao? thiệt không đồng ý được.
Choang. Ly rượu bên trên tay hắn vỡ toang. Ngày tiết không ngừng chảy xuống, bé dại từng giọt đỏ tươi ngấm đẫm lòng bàn tay hắn nhiễu xuống cả 1 khoảng trên sàn. Nhưng lại nhiêu đó có là gì so với hắn chứ, trên bạn hắn sớm đã nhuốm đầy tiết tanh; với vẻ phương diện không đổi, hắn vơ rước cái áo khóa ngoài rồi mang lại thẳng nhà Uyển Nhi. Mẫu nhếch môi luôn thường trực bên trên khuôn phương diện lạnh như băng: Uyển Nhi mặc dù chỉ bên trên danh nghĩa tuy thế em nên thuộc về tôi
Tôi đi từng bước nặng trĩu về nhà, con đường hà thành tối sẽ thưa sút dần. Sao lúc này nhiều sao quá, thật đẹp! khung trời như vận trên mình cỗ áo black tuyền về tối thăm thẳm nhưng nhờ những ngôi sao xinh xắn kia, sự phối hợp tuyệt đối thành 1 dòng áo lộng lẫy. Đi thêm vài ba bước thì đến nhà rồi!
Nhưng tôi chưa kịp vào thì có một sức bạo dạn kéo tôi lại, ôm vào lòng. Vòm ngực rộng nóng áp, khá thở nam tính phả vào sau gáy tôi lành lạnh. Không tự nhà được tôi vương hai tay ra choàng qua tấm lưng vững chắc ấy, yên tâm mà tựa vào.- Uyển Nhi, Uyển Nhi - gồm tiếng nói khe khẽ vang lên.
Tiếng nói này, mùi thơm này sao thân quen thế nhỉ? tuy vậy ngàn vạn lần đừng là hắn nha. Một thời gian sau, tín đồ đó buông tôi ra.- Sao lại là anh?- Tôi ngỡ ngàng trợn tròn hai ánh mắt Hàn Phong như sinh đồ vật lạ.Hàn Phong chỉ nhếch khóe môi, ý cười lộ ra hỏi:- Sao lại không phải là tôi?
- toàn bộ mọi người đều có thể hôn tôi nhưng bên cạnh anh ra.- Vậy ban đầu tôi không buộc phải cứu cô để lũ lưu manh đó ôm cô giúp thực hiện được một trong những phần nguyện vọng.
- Tôi...Tôi. Gồm anh bị điên, biến đổi thái thì có. Tôi không muốn đâu với lại kẻ ngang ngược như anh sao lại ôm tôi giữa đường rứa hả?
- Cô cũng biết tôi là người ngang ngược nên cũng chính vì điều đó tôi thích làm gì thì làm cho tôi yêu thích ôm cô ngoài đường như núm này thì sao chứ? Ai dám bức tường ngăn tôi?- Anh...Anh...Tôi cãi không lại anh hứ
Vừa định quay fan bỏ đi thì hắn lại kéo tay tôi, núm chặt lại. Hàn Phong nhếch môi, ánh nhìn gian xảo:- Cô sẽ nói tôi tai ngược thì bây giờ để tôi đến cô xem.
Nói rồi, hắn chính xác là ngang ngược cơ mà kéo tay tôi nói là muốn đi dạo nhưng có rất cần phải vậy ko kiểu đi bộ này thật ko bình thường:- Này đi dạo có rất cần được ôm tôi thế này không hả?- Tôi thích, cô cai quản được à?- bỏ ra coi, khó chịu quá!
- yên ổn lặng! Cô mà lại nói nữa tôi bịt miệng cô bây giờ- Này tôi nói này nè nè, Hàn Phong bị tiêu diệt bầm, Hàn Phong xấu xí.
Nói rồi tôi toang chạy nhưng chẳng chú ý rằng tay tôi đang phía trong tay hắn mà rứa là dễ ợt kéo tôi lại bịt rước miệng tôi. Nếu dùng thủ công bằng tay thì đỡ mang lại tôi quá nhưng mà hắn lại đem môi hắn mà trừng phạt tôi. Tôi trợn to ánh mắt hắn, còn hắn thì ung dung mà khép ngươi lại. Cái thương hiệu này, dám hôn tôi giữa đường ráng này cơ chứ biết bao fan đi qua, cho mặc dù cho là tối đi chăng nữa thì cũng đều có vài bạn thấy. Như thời gian nãy, 1 cặp người tình đi qua, cô gái chỉ về phía tôi rồi nói:
- nồng nhiệt quá à!-Thế anh cũng làm cho với em ha? - đại trượng phu trai mỉm cườiCô gái xấu hổ tiến công yêu đấng mày râu trai rồi cùng cả nhà bỏ đi. Tôi chũm đẩy hắn ra tuy vậy không thể, một lúc sau ở đầu cuối tôi không chống chịu nổi nữa thì hắn new buông tha đến tôi.
- Hàn Phong, anh bị điên à? Dám chiếm nụ hôn đầu của mình huhu, tôi bắt thường anh đấy!!!- Tôi mè nheo với hắnThoáng ý cưới hắn ta nói:- Vậy cô cũng hôn tôi đi cầm cố là huề.
Tôi đẩy hắn ra rồi tấn công vào bạn hắn ko ngừng, Hàn Phong đỡ rước tay tôi cụ chặt lại. Tôi chú ý xuống , ngày tiết là máu vẫn chảy dọc từ cánh tay tôi:- Hàn Phong sao tay anh lại chảy những máu thế? Về nha tôi, tôi băng bó lại giúp anh.Hàn Phong khẽ cười:- Được*****************************************************************
-Này! Anh không nhức à? - Tôi đem bông băng lau xung quanh vết máu. Gắp đi một vài ba miếng thủy tinh, tôi đem thêm một không nhiều bông băng bỏ vô thuốc khữ trùng lau miệng vệt thương.Khuôn phương diện không đổi, hắn hờ hửng đáp:- Không
-Đau nỗ lực cơ mà. Tôi không để ý anh là boss mà, dấu thương này có đáng là bao đúng là tên ương ngạnh hứ!Đôi mày tìm khẽ chau lại, hắn ta nói;- cơ hội nãy cô không sợ à? bây giờ tôi đến cô thấy bản tính ương ngạnh của tôi
Chưa kịp vấn đáp thì hắn ta đã diễn tả cái bạn dạng tính trời sinh ấy nhưng tồi tệ hơn là tức thì trên tín đồ tôi. Hắn dùng đôi môi ngang nghạnh đó áp đảo đôi môi anh đào của tôi. Tôi chỉ biết cắm chặt răng lại.
Khoảnh khắc hai song môi chạm vào nhau tất cả một cái gì đó trong tim tôi đang đỗ vỡ. Làn môi của hắn không dứt giày vò đôi môi nhỏ tuổi của tôi.- Đau quá, thật đau đớn.
Khi tôi kêu lên thì mới ý thức việc tôi vừa làm là sai, sai trái nghiêm trọng độ lớn nào. Hàn Phong đưa dòng lưỡi ấm áp không kết thúc hoành hành, ngạo ngược như cái bạn dạng tính của chính hắn trong vùng miệng tôi. Xúc cảm như có luồn năng lượng điện chạy qua người, tôi khó thở quá, giận dữ quá nếu mà hắn không ôm tôi kịp lúc thì có lẽ tôi đã không cách nào đứng vững nữa.
Tôi tham lam hít mang hít đễ một không khí ấy như sợ chúng sẽ biến đổi mất, không xong ho nồng nực tôi nói:
- Anh thật bá đạo đang hôn tôi một lượt rồi hiện thời lại hôn tôi nữa sao cái brand name đáng ghét. Khụ... Khụ... Anh là kẻ tôi, Hàn Phong chết bầm, dám cướp đi nụ hôn đầu và nụ hôn thiết bị hai của tôi ,kẻ xấuTôi chửi cầm mà hắn ta chỉ nhếch môi, lạnh lùng nói:
- Qúa khen. Cô mau tập hôn đi kỹ thuật hèn quá!- cái thương hiệu này, tôi vẫn hôn ai đâu mà có kỹ thuật thành thạo như kẻ trăng hoa như anh hả?- Đúng là tên gọi đáng ghét, hắn ta hôn tôi hơn nữa dám chê kỹ thuật của mình nữa cơ chứ- Vậy được tôi đang từ từ dạy cô.
Xem thêm: Hướng Dẫn 2 Cách Lấy Số Điện Thoại Từ Zalo Tìm Số Điện Thoại
Cái thương hiệu này, còn mong mỏi dạy tôi hừm muốn dạy sao, tôi sẽ mang đến anh một bài bác học:-Được thôiHàn Phong tất cả đôi chút khó hiểu băn khoăn cái bé nha đầu này còn tồn tại chiêu quái quỷ gỡ nào nữa đây, lây lại vẻ thường ngày, hắn ta nói:- Đó là do cô nói đấy tôi vẫn từ trường đoản cú mà khuyên bảo cô.- OK
- Thôi cô ngủ đi, tôi về đây.Nói rồi, hắn ta gấp rút ra về. Tôi mỉm cười với để ý đến đang hiện ra Hàn Phong, tôi vẫn đấu cùng anh. Anh hy vọng dạy, tôi sẽ mang đến anh biết . Đi vào giấc ngủ một giải pháp nhanh chóng, tôi mỉm cười vừa lòng với dự định sẽ dạy bảo Hàn Phong.