Vẻ Đẹp Của Nhân Vật Liên Trong Hai Đứa Trẻ

Cảm nhận vẻ đẹp chổ chính giữa hồn nhân vật Liên vào truyện nhị đứa trẻ
Bài làm cho 1
Thạch Lam là một trong những cây bút truyện ngắn xuất sắc trong nhóm Tự Lực văn đoàn. “Hai đứa trẻ” là tác phẩm xuất sắc của Thạch Lam được in trong tập “Nắng vào vườn”. Tác phẩm để lại ấn tượng đối với người đọc nhờ lối kể chuyện nhẹ nhàng ấm áp tình đời, tình người. Có lẽ hình ảnh nhị đứa trẻ mà tiêu biểu là nhân vật Liêm được Thạch Lam tập trung khắc hoạ nhiều nhất.
Bạn đang xem: Vẻ đẹp của nhân vật liên trong hai đứa trẻ
Trước hết Liên là một cô bé mới tám, chín tuổi. Lứa tuổi mà người xưa mang đến rằng: “ăn chưa no, lo chưa tới” nói đúng hơn đó là cái tuổi vô tư, vô lo nhưng mọi điều đều ngược lại. Dưới ngoài bút của Thạch Lam Liên hiện lên với hình ảnh một cô bé nhưng già đi trước tuổi. Tuổi thơ của cô chìm trong nỗi buồn của sự tàn tạ, héo hắt của một cuộc sống đầ bóng tối, bế tắc ko lối thoát. Đối với chổ chính giữa hồn thơ bé ấy đoàn tàu đêm từ Hà Nội chạy ngang qua phố huyện chính là niềm an ủi cuối cùng của cuộc sống.
Thầy Liên mất việc đã đặt dấu chấm hết mang lại những tháng ngày sống ở Hà Nội. Nhỏ phố nhỏ Cẩm Giàng tỉnh Hải Dương, nơi đón chị em Về là một nơi đói nghèo trong rôm rạ với những kiếp người bé nhỏ lay lắc. Bản thân gia đình cũng chẳng khá giả gì hơn, mẹ làm hàng xáo, chỉ em Liên canh gác một cửa hàng tạp hoá nhỏ xíu với những thức hàng lặt vặt, ngày phiên mà cũng chẳng bán được bao nhiêu.
Liên là một cô bé nhạy cảm hay động lòng trắc ẩn trước những cầm cố đổi của cuộc sống. Trung tâm trạng của liên cũng diễn biến theo thời gian. Vào bóng chiều nhá nhem, Liên nhìn về bãi chợ vãn, nơi những người bán hàng về muộn cô đã động lòng thương trước những mảnh đời cơ cực đó chính là hình ảnh của ”những đứa trẻ con nhà nghèo” đi lại lang thang trên mặt đất nhặt nhạnh những thanh nứa thanh tre hay bất cứ cái gì của những người bán hàng để lại. Hình ảnh đó như xoáy sâu vào lòng trắc ẩn của cô bé tám tuổi giàu lòng nhân ái. Liên thấy thương mang lại những đứa trẻ nghèo, nhưng chính chị cũng không có tiền để đến chúng nó. Nhân vật Liên thường ít nói nhưng suy tư nhiều và có đến những vẻ đẹp tình người đằng sau những suy nghĩ thiết tha của cuộc sống. Vào cảm nhận của Liên bóng tối thật khiếp ghớm ” tối hết cả nhỏ đường thăm thẳm ra sông con đường qua chợ về nhà, các ngõ vào làng lại càng sẫm đen hơn nữa”. Bóng tối là sự hiện thân của sự đói nghèo, lam lũ tù đọng. Thạch Lam đã sử dụng nghệ thuật đối lập để miêu tả bóng tối và ánh sáng, nếu như bóng tối nuốt chửng cả phố huyện thì ánh sáng xuất hiện với tầng số thấp đó chỉ là những vệt sáng, hột sáng, khe sáng, tất cả hiện lên thật bé nhỏ tội nghiệp. Cùng với đó là những thân phận kiếp người với cuộc sống trôi nổi, bấp bênh,tàn lụi le lói như ngọn đèn trước gió. Liên thương hết thảy những nhỏ người nơi phố huyện nhỏ bé này. Đó là chị Tí với cuộc đời cơ cực: ”ngày thì mò cua bắt ốc, tối đến cùng gánh hàng nghèo xơ xác với bác nước chè, điếu thuốc lào, thanh kẹo lạc” tất cả gia tài mưu sinh bên ngọn đèn bé chỉ chiếu sáng một vùng đất nhỏ. Liên thương bác phở cực kỳ với gánh hàng phở xa xỉ, ế ẩm nhưng đêm nào cũng thấy bác dọn hàng. Thương bác Xẫm với manh chiếu rách tả tơi cùng chiếc thau sắt trống trơn chưa một niềm hi vọng, thương lắm những tiếng đàn bác góp chuyện run bần bật vào đêm lặng lặng, thương bà cụ Thi điên đơn chiếc với tiếng cười chìm vào bóng tối… Cuộc sống phố huyện là như vậy, đêm nào cũng tẻ nhạt, đơn điệu cứ lặp đi, lặp lại.
Xem thêm: Kinh Nghiệm Nói Không Và Kỹ Năng Từ Chối Một Cách Khéo Léo, Kỹ Năng Từ Chối: Hãy Học Cách Nói Không
Và tất cả hoạ đều đang trông đợi một điều gì đó mang đến cuộc sống tươi sáng hơn mang lại cuộc sống hằng ngày của họ, và đoàn tàu từ Hà Nội về đã thực sự là ước mơ là khát vọng của những bé người nơi đây. Tâm trạng đợi tàu của chị em Liên đã thực sự làm người đọc xúc động. Mới bảy tám tuổi mà mẹ đã bắt Liên canh dữ một cửa hàng tạp hoá lại còn thức mang lại tới khuya để đợi bán hàng, để được nhìn thấy hình ảnh cuối cùng của phố huyện trước khi chúng chìm vào bóng tối. Tuy vậy con tàu chỉ thoáng qua rồi biến mất, hi vọng đối với Liên vẫn ước ao manh với một quá khứ huy hoàng, một tương lai mờ mịt.
Với lối viết truyện nhẹ nhàng như bài thơ trữ tình đầy xót thương Thạch Lam đã với đến mang đến người đọc một sự đồng cảm sâu sắc về những thân phận trong cuộc đời vào xã hội cũ. Qua hình tượng nhân vật Liên nhà văn đã làm toát lên những giá trị nhân văn cao đẹp, giúp người đọc thấu hiểu nỗi buồn đau của dân tộcc vào thế kỉ tàn bạo dưới ách đô hộ của bọn thực dân đế quốc. Trang văn khép lại rồi mà ta vẫn còn thấy trước mắt mình, hình ảnh hai đứa trẻ ngồi đấy giữa phố huyện nhỏ tăm tối, đang chờ đợi chuyến tàu đi qua vào khát vọng mỏi mòn.
Xem thêm: Harry Lu Sinh Năm Bao Nhiêu, Tiểu Sử, Sự Nghiệp Và Tình Cảm Nam Diễn Viên
Bài làm cho 2
Nguyễn Tuân viết: “Nói đến Thạch Lam người ta vẫn nhớ đến truyện ngắn nhiều hơn là truyện dài”. Với truyện ngắn “Hai đứa trẻ” là một vào những chế tác truyện ngắn của Thạch Lam, mặc cho dù truyện không có cốt truyện nhưng vẫn để lại những dư vị sâu sắc trong tâm địa người đọc. Với đặc biệt, độc giả ko thể nào quên được nhân vật Liên, một cô nàng dịu dàng, đảm đang, trọng điểm hồn thời điểm nào cũng đầy mộng mơ, mong mỏi ước về một tương lai tươi sáng mang lại phố huyện nghèo mặc cho dù hiện tại vẫn còn tăm tối.